CÂU CHUYỆN NHỎ CỦA TÔI
“Mỗi con người, một cơ duyên”. Với những gì đang chầm chậm trôi qua từng ngày, từng giờ, có lẽ không đủ để làm tôi thăng hoa cảm xúc, không đủ để thôi thúc tôi viết ra những điều trải lòng, những tâm sự về một chữ “Duyên” trong cuộc đời tôi. Thế nhưng, hơn 8 năm với Bảo Minh, đủ để tôi biết “Tôi Yêu Bảo Minh” từ bao giờ và như thế nào. Vốn ít văn chương, ngại bộc bạch, để tham gia cuộc thi tôi thật sự chưa đủ dũng cảm, nhưng có cơ hội để nói về những tình cảm sâu sắc bấy lâu nay, tôi lại muốn chia sẻ câu chuyện của mình. Cảm ơn Ban tổ chức cuộc thi đã làm cầu nối, giúp tôi có cơ hội để trải lòng mình…
Sinh ra trong một gia đình công nhân có 4 anh chị em ở thành phố Nam Định, tôi buộc phải gói gém kỹ trong lòng giấc mơ trở thành cô giáo khi giành lấy nhiệm vụ trợ giúp gia đình bằng việc làm công nhân trong một xí nghiệp may xuất khẩu, nhường lại cho các em cơ hội được đi học Đại học. Khi kinh tế gia đình đã bớt khó khăn, tôi xin thôi việc ở xí nghiệp may và tiếp tục theo đuổi giấc mơ của mình tại trường Cao Đẳng Sư Phạm khoa Anh Văn. Tốt nghiệp ra trường, ước mơ sắp thành thì một bước ngoặt đã đưa cuộc đời tôi rẽ sang một hướng khác. Tôi lập gia đình và về làm dâu đất Cảng, đây cũng là một cơ duyên đưa tôi đến với Bảo Minh, thế nhưng để đến được với Bảo Minh tôi đã phải trải qua một chặng đường dài đầy gian khó. Trước hết, do vẫn tha thiết với giấc mơ của thủa thiếu thời nên tôi lại ra sức học tập, vừa nuôi con nhỏ, vừa học Đại học tại chức khoa Tiếng Anh để nâng cao trình độ mong tìm lại chỗ đứng trên bục giảng. Tôi đã trải qua nhiều công việc khác nhau từ gia sư, rồi làm thủ kho hay giám sát ở công trường xây dựng … tất cả là để trang trải cho cuộc sống hàng ngày, còn giấc mơ kia vẫn không thể hiện hữu. Không biết có phải ước mơ của tôi chưa đủ lớn hay tại tôi không có duyên với nghề…
Tôi đã từng tuyệt vọng, đã muốn dừng lại tất cả trên con đường sự nghiệp trập trùng không một chút bằng phẳng này. Những ngày tháng ấy thật đen tối, tôi cảm thấy hoang mang và bế tắc vô cùng, Thế nhưng trời không tuyệt đường con người, đúng vào lúc tôi cảm thấy tuyệt vọng nhất thì số phận đã mỉm cười với tôi khi đưa tôi đến vớingôi nhà chung Bảo Minh. Bắt đầu từ khi nào tôi không nhớ nữa, tôi đã thực sự coi đây như tổ ấm thứ 2 của mình. Tại đây, tôi được dìu dắt từ những ngày đầu tiên bỡ ngỡ, được sự chỉbảo tận tình của ban lãnh đạo, của đồng nghiệp, được sự tín nhiệm của cấp trên, cùng với sự nỗ lực hết sức để phát huy bản thân, rất nhanh tôi đã bắt nhịp được với công việc. Với một công việc, không hề đơn giản để bạn có những hào hứng, để thấy mình cần nhiệt huyết, nhưng sẽ rất tự nhiên khi đó là môi trường làm việc chuyên nghiệp, đồng nghiệp có chuyên môn nghiệp vụ vững vàng, bạn thấy được sự tương thân tương ái, sẵn sàng giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau. Tất cả con người, tình người, công việc, không khí và sự đoàn kết đã tạo nên nét đẹp văn hóa mang thương hiệu Bảo Minh.
Những năm gần đây, Bảo Minh ngày càng khẳng định được chỗ đứng trên thị trường và được khách hàng nhận diện thương hiệu, hình ảnh búp lá sen xanh nâng đỡ trái tim hồng đã trở nên thân quen trong con mắt mọi người. Tôi vô cùng hãnh diện và tự hào mỗi khi giới thiệu với ai đó rằng mình là người của Bảo Minh, giờ đây mơ ước ngày nào đã trôi xa nhưng tôi không hề nuối tiếc bởi tôi đã từng cố gắng hết mình cho giấc mơ ấy. Bù lại cuộc sống đã đưa tôi đến với chân trời mới, tuy không được vinh danh là nghề cao quý nhất nhưng cũng rất đậm chất nhân văn, là những người đi “ chia sẻ tổn thất” và “gánh vác rủi ro”. Trong cuộc sống vô thường đầy bất trắc này, nghề nghiệp ấy đáng quý biết bao! Tôi nhớ có một câu châm ngôn thế này: “Sống có mơ ước nhưng hãy để đôi chân mình bước đi trên hiện thực”. Tôi đã ước mơ, đã cháy hêt mình cho ước mơ ấy và bây giờ tôi đang đi trên hiện thực, đang được bước những bước nhẹ nhàng nhưng vững chãi, được làm việc và công hiến hêt mình cho công việc ấy. Những cơ duyên trong cuộc đời ai cũng có, hãy nắm lấy và trân trọng cơ duyên đó, bởi nó sẽ đem lại hạnh phúc cho cuộc đời bạn, có tình yêu mới xây dựng lên được niềm hạnh phúc
Giờ thì tôi đã hiểu điều gì đã thôi thúc tôi viết bài cảm nhận này, đó chính là trái tim của tôi khao khát được cất lên tiếng nói của mình, rằng TÔI YÊU BẢO MINH!
Nguyễn Thị Thu Hạnh
Phòng Kế Toán Thống Kê – Công ty Bảo Minh Hải Phòng